Lịch Sử Tắm Suối Nước Nóng Sơ Lược Hành Trình Thời Gian
- 20-11
2024 - by
AZ SAUNA - categories
Tư vấn Onsen Spa - 6
đã xem
Suối nước nóng, suối khoáng nóng, hay onsen không chỉ là những điểm đến nghỉ dưỡng mà còn là những nơi chứa đựng một bề dày lịch sử và văn hóa. Sự quan tâm đến việc tắm suối nước nóng và tắm nước khoáng nóng ngày càng tăng cao, không chỉ vì lợi ích sức khỏe mà còn vì nhu cầu kết nối với thiên nhiên và xã hội của con người. Cùng AZ Sauna nhìn lại hành trình phát triển của suối nước nóng qua các thời kỳ lịch sử.
Sự Gia Tăng Quan Tâm Đối Với Suối Nước Nóng
Trong vài năm gần đây, việc tắm suối nước nóng đã trở thành một xu hướng toàn cầu. Viện Sức Khỏe Toàn Cầu đã ghi nhận sự phát triển này vào năm 2022 và Spa Business cũng cho biết rằng việc tắm nước nóng đang bùng nổ ở các quốc gia như New Zealand, Úc và Hoa Kỳ. Lý do chính cho sự bùng nổ này là mong muốn của người tiêu dùng kết nối với thiên nhiên và cộng đồng, một phần do tác động của đại dịch COVID-19.
Lịch Sử Tắm Suối Nước Nóng: Từ Thời Tiền Sử Đến Nay
Tắm suối nước nóng là một hình thức nhiệt trị liệu. Nhiệt trị liệu là hình thức sử dụng nhiệt (tắm nước nóng, xông hơi,…) thuộc y học nhiệt và có một lịch sử lâu dài, gắn liền với nhiều nền văn hóa và truyền thống của các nền văn minh trên khắp thế giới.
Các Nền Văn Minh Cổ Đại
Nền Văn Minh Thung Lũng Indus (khoảng năm 2500 TCN): Một trong những bằng chứng sớm nhất về các cơ sở tắm công cộng là Nhà Tắm Lớn của Mohenjo-Daro. Những phòng tắm này được sử dụng cho mục đích thanh tẩy nghi lễ.
Ai Cập Cổ Đại (khoảng năm 2000 TCN): Người Ai Cập sử dụng bồn tắm nước nóng để thư giãn và sạch sẽ. Sự sạch sẽ được coi là đưa con người gần hơn với các vị thần.
Hy Lạp Cổ Đại (từ năm 500 TCN): Người Hy Lạp xây dựng các phòng tắm gần suối nước nóng tự nhiên, sử dụng cho việc xã hội và thảo luận triết học. Nhà sử học Herodotus đã ghi nhận đặc tính chữa bệnh của nước tại Icaria.
La Mã Cổ Đại (từ năm 500 TCN đến năm 476 CN): Người La Mã phát triển các phòng tắm nước nóng tinh vi, được gọi là thermae, trở thành trung tâm của đời sống xã hội và giải trí. Các phòng tắm nổi tiếng như Caracalla và Diocletian ở Rome là những ví dụ tiêu biểu.
Thời Trung Cổ
Đế Chế Byzantine (330–1453 CN): Truyền thống phòng tắm La Mã tiếp tục ở Đế Chế Byzantine, nhưng thường chú trọng hơn vào các phòng tắm nhỏ và riêng tư.
Onsen Nhật Bản (ít nhất là từ thế kỷ thứ 8 sau Công nguyên): Onsen đã là một phần quan trọng của văn hóa Nhật Bản trong nhiều thế kỷ, nổi bật với cảnh quan thiên nhiên đẹp và đặc tính chữa bệnh.
Thế Giới Hồi Giáo (từ thế kỷ thứ 8 sau Công nguyên): Hammam, hay nhà tắm công cộng, trở thành một phần không thể thiếu của các thành phố Hồi giáo, phục vụ cho cả vệ sinh và giao lưu.
Châu Âu (thế kỷ thứ 5–15 CN): Sau khi Đế Chế La Mã sụp đổ, các phòng tắm công cộng lớn ít phổ biến hơn, nhưng các phòng tắm nhỏ, riêng tư vẫn phổ biến trong giới thượng lưu.
Thời Kỳ Phục Hưng Đến Đầu Thời Kỳ Hiện Đại
Châu Âu (thế kỷ 14–17 CN): Tắm công cộng giảm dần do sự lây lan của bệnh dịch, nhưng sau đó lại được ưa chuộng trở lại khi Bath ở Anh và Spa ở Bỉ nổi tiếng với nguồn nước chữa bệnh.
Thế Kỷ 18 Đến Thế Kỷ 19
Châu Âu và Châu Mỹ: Thời đại Khai sáng và tiến bộ trong y khoa làm tăng sự phổ biến của các phòng tắm nước nóng, với các thị trấn spa phát triển và trở thành điểm đến thời thượng.
Thế Kỷ 20 Đến Nay
Sự phát triển của y học hiện đại và thay đổi chuẩn mực xã hội đã dẫn đến sự suy giảm của việc tắm nước nóng truyền thống. Tuy nhiên, đã có sự hồi sinh trong mối quan tâm toàn cầu đối với các liệu pháp tự nhiên và toàn diện, dẫn đến sự hồi sinh của văn hóa spa và tắm nước nóng trên toàn thế giới, kết hợp với các liệu pháp chăm sóc sức khỏe và spa hiện đại.
Suối nước nóng và onsen không chỉ là nơi để thư giãn mà còn là một phần không thể thiếu trong lịch sử và văn hóa của nhân loại. Việc tắm suối nước nóng tiếp tục phát triển và được ưa chuộng, mang lại lợi ích cả về sức khỏe và tinh thần, kết nối con người với thiên nhiên và cộng đồng.